“”Nhà””
Trong văn hoá Việt Nam, cũng như trong những nền văn hoá Châu Á, có lẽ không có từ ngữ nào đẹp cho bằng chữ “nhà”. Chữ ấy gói ghém tất cả những gì là thân thương và quý giá nhất trong trái tim của một con người, bao gồm không chỉ gia đình, họ hàng thân thuộc, mà cả nơi chôn nhau cắt rốn, quê hương xứ sở. Dù đi bất cứ đâu, người ta cũng mang theo bên mình chữ “nhà”. Từ chữ “nhà” này đã sản sinh ra văn hoá của mình, nơi vốn diễn tả truyền thống gia đình, cổ võ tình yêu thương dành cho những người thân cận, khuôn đúc nên nhân đức thảo kính cha mẹ, và nuôi dưỡng một sự kính trọng đặc biệt dành cho những bậc cao niên. Do vậy, mỗi khi có thể “Hãy về nhà” nghĩa là một hành trình thúc đẩy mình trở về với cội nguồn của gia tộc và đào sâu di sản văn hoá và truyền thống của chính mình. Những di sản ấy là những kho tàng quý giá của bản thân và các thế hệ nối tiếp. Đừng bao giờ để mất kho tàng ấy và hãy vun đắp nó ngày càng thánh thiện cùng đầy ấp những yêu thương.